Việt Nam! Tự hào Việt Nam!
Thú thật là chưa bao giờ tôi để cảm xúc bản thân lấn chiếm nhiều như thế này trong viết lách, nhưng có sao đâu khi mà niềm vui, sự sung sướng vẫn còn tràn ngập trong tim từ tận đêm qua tới giờ! Đã lâu lắm rồi, tôi mới được sống trong một trận đấu tuyệt vời tới vậy, và càng tuyệt vời hơn khi đó là Việt Nam, đó là những chàng trai cùng chung dòng máu, cùng chung hơi thở và cùng chung niềm tự hào! Đối với hầu hết người hâm mộ bóng đá, những người luôn dõi theo từng bước chân các cầu thủ mà không một lần từ bỏ dù thất vọng đến đâu, tối Thường Thục vừa qua là một điều không thể nào ngờ, một điều kì diệu, câu chuyện cổ tích, à không, thần thoại giữa thế kỉ XXI. Chỉ vừa mới đây thôi, cách chưa đầy 5 tháng trời, khó một người Việt Nam nào quên được, các cầu thủ U23 hiện tại và U22 thời điểm đó đã khiến cho dân tộc thất vọng đến thế nào. Chúng ta đến Malaysia với kỳ vọng, rất nhiều kỳ vọng với một lứa cầu thủ xuất sắc, người thì đang ở Hàn Quốc, người thì từ Nhật Bản quay về,