Em là ai?
Tôi nhớ em mỗi ngày đông giá lạnh...
Hỏi gió trời đưa đám mây bông trắng
Tới nơi nào mà u ám lòng
tôi?
Em là ai trong
dòng đời vời vợi?
Vương vấn tôi đám
mây trắng chẳng rời.
Em là ai như là
cơn mưa bạc ?
Mưa cứ rơi tôi cứ
buồn man mác
Mưa từ trời em từ
chốn xa xôi
Tắm tim tôi trong
ánh mắt xanh ngời.
Em là ai như con sóng
ngoài khơi?
Lênh đênh tôi
trên con thuyền chới với
Sóng mù khơi em ở
phía chân trời
Tôi êm đềm nhìn mái tóc em say.
Em là ai như cánh hoa đương bay?
Nhẹ dịu dàng thoáng lướt qua nơi đấy
Hoa đã qua em cũng đã chẳng còn
Sưởi lòng tôi bằng ánh son môi đỏ.
Em là ai? Người tôi nhớ mỏi mòn?
Một nỗi nhớ như ngọn lá héo hon
Bóng hình em như mênh mông trời bể
Khắc trong lòng đã chẳng thể nào quên.
Comments
Post a Comment