Gửi tôi của những ngày đông chưa lạnh
“Đất cảng, ngày cuối năm tâm tràn gió lạnh… Gửi cậu, chàng trai ngốc nghếch của tuổi 14, Chà, tầm này năm đó chắc cậu đang vui vẻ và cũng băn khoăn nhiều lắm.Tôi biết chứ, cô ấy đẹp thật nhỉ? Ngày nào cũng vậy, cậu cũng đều nhớ cô ấy, cô gái mà mới chỉ bốn ngày trước còn nói chuyện vui lắm.Chuyện bình thường thôi, đến tận bây giờ tôi cũng không thể nào gạt những hình ảnh về cô ấy ra khỏi đầu.Tôi đã cố, nhưng không thể. Vậy thì cậu làm sao mà làm được chứ! Cậu còn nhớ hơn một năm trước không, tên khờ? Lúc ấy, cậu còn đang khó chịu thế nào khi bị bắt đi học Tiếng Anh, môn học mà những tiết học thêm hồi cấp một đã khiến cậu bị ám ảnh với gần 50 từ vựng mỗi tiết. Khi ấy, cậu còn cố ngủ quên để không bị đưa đến nhà cô giáo cơ mà! Ha ha, dậy đi, cậu không biết điều gì đang chờ đợi mình đâu. Tôi không biết nữa, tôi nghĩ khoảnh khắc cậu bước chân vào lớp học ấy là điều kì diệu, nhưng nó có phải là điều tốt đẹp hay không, thì không ai, kể cả cậu của bốn năm về sau cũng chẳ